朝代:清代
作者: 周寿昌
全文:
芍药开余,荼蘼放了,尽把韶华催逼。将离且住,欲堕还飞,片片落红狼藉。
却喜飘残玉沟,蹴傍舞筵,尚供吟笔。纵无情,想到半抛藩溷,也应怜惜。
叹自昔、悲葬西施,吴宫春去,一例梦中幽泣。鸾肠浪费,凤觜空煎,尽够燕忙莺急。
怪怎东风太狂,特地吹开,吹残何意。快呼童、净扫阶除,莫被玉人知得。
拼音:
sháo yào kāi yú, tú mí fàng le, jǐn bǎ sháo huá cuī bī. jiāng lí qiě zhù, yù duò hái fēi, piàn piàn luò hóng láng jí. què xǐ piāo cán yù gōu, cù bàng wǔ yán, shàng gōng yín bǐ. zòng wú qíng, xiǎng dào bàn pāo fān hùn, yě yīng lián xī. tàn zì xī bēi zàng xī shī, wú gōng chūn qù, yī lì mèng zhōng yōu qì. luán cháng làng fèi, fèng zī kōng jiān, jǐn gòu yàn máng yīng jí. guài zěn dōng fēng tài kuáng, tè dì chuī kāi, chuī cán hé yì. kuài hū tóng jìng sǎo jiē chú, mò bèi yù rén zhī dé.