朝代:清代
作者: 宗婉
全文:
琴横凡玉。恁思归操里,□出离鹄。变徽声中,弹断幺弦,长康妙笔难续。
多情只有姮娥影,尚隔著、烟林窥绿。料得它、碧海青天,也惜瘦腰人独。
犹记扬州旧梦,宝窗共写韵。争刻吟烛。尺幅摹愁,此日情怀,凄入庾郎心曲。
洞房已绝琅璈响,痛尚列、哀丝豪竹。恐一时、误触泠泠,惊起又披横幅。
拼音:
qín héng fán yù. nèn sī guī cāo lǐ, chū lí gǔ. biàn huī shēng zhōng, dàn duàn yāo xián, cháng kāng miào bǐ nán xù. duō qíng zhǐ yǒu héng é yǐng, shàng gé zhe yān lín kuī lǜ. liào dé tā bì hǎi qīng tiān, yě xī shòu yāo rén dú. yóu jì yáng zhōu jiù mèng, bǎo chuāng gòng xiě yùn. zhēng kè yín zhú. chǐ fú mó chóu, cǐ rì qíng huái, qī rù yǔ láng xīn qǔ. dòng fáng yǐ jué láng áo xiǎng, tòng shàng liè āi sī háo zhú. kǒng yī shí wù chù líng líng, jīng qǐ yòu pī héng fú.